Triết lý Himalaya và Lục địa India có thuật ngữ PRATYAYA, Việt hóa là DUYÊN.
Thầy Hoàn Phú chỉ dạy mình đúng có một câu "Mọi sự tùy duyên!"
Đôi khi bươn chải trong dòng đời đầy sóng dữ mình quên bẵng đi lời dạy vàng ngọc của Thầy....
Tháng 11 này công việc yêu cầu mình phải có mặt ở Bangladesh. Từ đầu tháng 10 mình đã lo xa đi xin visa Bangladesh. Đây không phải lần đầu mình xin visa này và vào ra Bangladesh cũng ba bốn lần rồi. Thế nhưng lần này lãnh sự Bangladesh từ chối cấp visa mà không đưa ra bất kỳ lý do gì, mặc kệ mình chứng minh bằng hợp đồng với Bangladesh, bằng LC, bằng hotel booking, bằng vé máy bay... Xin chuyển qua tourist visa cũng không. Không là không. (lúc này mình càng phục em Cheap, sao mà em í xin visa dễ thế nhỉ? ha ha). Đành phải hủy vé, hủy đặt phòng... phí mất 300$. Nhưng quan trọng hơn là công việc bên ấy không biết phải làm sao.
Cả tháng 10 loanh quanh ở Kathmandu không làm gì được, cũng không dám đi đâu xa, ruột gan rối bời. Tết Nepal, rồi Tết India cũng không đi đến các địa điểm đã dự tính được, cứ phải ôm cái máy tính ngồi nhà chờ email công việc. Stress đến mức suýt đột quỵ.
Đến cuối tháng 10 còn định đi India rồi xin visa vào Bangladesh từ India. Bí lắm thì phải tìm cách xin visa Bangladesh ở Hà Nội...
Thế rồi đùng một cái mọi chuyện xảy ra thật nhanh: người mua ở VN lật kèo, man trá trong LC để chiếm dụng vốn. Hú hồn! Nếu mình qua Bangladesh và ship hàng thì chuyến này mất trắng nguyên lô hàng. Rồi ăn dầm nằm dề ở Bangladesh tiêu pha chắc đi tong vài ngàn nữa.
Đúng là điềm trời, cho nên mình không thể nào xin được visa Bangladesh lần này.
Nhớ đến lời Thầy dạy "Mọi sự tùy duyên!" Thế là hết vướng mắc.
Nhờ không đi đâu được nên bốn ngày nay mới có thời gian để theo trọn vẹn lễ hội Ganesh Jatra và Sindoor Jatra của cộng đồng Newar ở Chabahil từ phút mở màn cho đến kết thúc. Vì thế đã hoàn chỉnh được hết các thông tin cho các nghiên cứu của mình về chủ đề này. Tâm tư không còn vướng mắc nên tham gia hết mình vào lễ hội, thấm được cái "hồn" (spirit) của lễ hội này.
.............................
Vĩ thanh: Lâu lắm rồi, đã đánh mất mối tình đầu Ái Thương của Đại học Tổng hợp...
Nay nhờ Duyên mà gặp được "Ái Thương" họ Shakya....
Mọi sự tùy duyên!
Thầy Hoàn Phú chỉ dạy mình đúng có một câu "Mọi sự tùy duyên!"
Đôi khi bươn chải trong dòng đời đầy sóng dữ mình quên bẵng đi lời dạy vàng ngọc của Thầy....
Tháng 11 này công việc yêu cầu mình phải có mặt ở Bangladesh. Từ đầu tháng 10 mình đã lo xa đi xin visa Bangladesh. Đây không phải lần đầu mình xin visa này và vào ra Bangladesh cũng ba bốn lần rồi. Thế nhưng lần này lãnh sự Bangladesh từ chối cấp visa mà không đưa ra bất kỳ lý do gì, mặc kệ mình chứng minh bằng hợp đồng với Bangladesh, bằng LC, bằng hotel booking, bằng vé máy bay... Xin chuyển qua tourist visa cũng không. Không là không. (lúc này mình càng phục em Cheap, sao mà em í xin visa dễ thế nhỉ? ha ha). Đành phải hủy vé, hủy đặt phòng... phí mất 300$. Nhưng quan trọng hơn là công việc bên ấy không biết phải làm sao.
Cả tháng 10 loanh quanh ở Kathmandu không làm gì được, cũng không dám đi đâu xa, ruột gan rối bời. Tết Nepal, rồi Tết India cũng không đi đến các địa điểm đã dự tính được, cứ phải ôm cái máy tính ngồi nhà chờ email công việc. Stress đến mức suýt đột quỵ.
Đến cuối tháng 10 còn định đi India rồi xin visa vào Bangladesh từ India. Bí lắm thì phải tìm cách xin visa Bangladesh ở Hà Nội...
Thế rồi đùng một cái mọi chuyện xảy ra thật nhanh: người mua ở VN lật kèo, man trá trong LC để chiếm dụng vốn. Hú hồn! Nếu mình qua Bangladesh và ship hàng thì chuyến này mất trắng nguyên lô hàng. Rồi ăn dầm nằm dề ở Bangladesh tiêu pha chắc đi tong vài ngàn nữa.
Đúng là điềm trời, cho nên mình không thể nào xin được visa Bangladesh lần này.
Nhớ đến lời Thầy dạy "Mọi sự tùy duyên!" Thế là hết vướng mắc.
Nhờ không đi đâu được nên bốn ngày nay mới có thời gian để theo trọn vẹn lễ hội Ganesh Jatra và Sindoor Jatra của cộng đồng Newar ở Chabahil từ phút mở màn cho đến kết thúc. Vì thế đã hoàn chỉnh được hết các thông tin cho các nghiên cứu của mình về chủ đề này. Tâm tư không còn vướng mắc nên tham gia hết mình vào lễ hội, thấm được cái "hồn" (spirit) của lễ hội này.
Chơi hết mình trong lễ hội Sindur (Red) Yatra |
Vĩ thanh: Lâu lắm rồi, đã đánh mất mối tình đầu Ái Thương của Đại học Tổng hợp...
Nay nhờ Duyên mà gặp được "Ái Thương" họ Shakya....
Mọi sự tùy duyên!